Nhật ký mây mưa - Số 1

Vậy là chị đi rồi, sẽ chẳng biết khi nào còn gặp nữa. Chỉ gặp nhau đúng 2 lần, còn thì toàn sms.

Chẳng biết vì sao lại thích chị. Có lẽ cái vẻ bất cần, ko quan tâm... khiến mình bị hấp dẫn.

Chị cao, mi nhon, vừa người, không đẹp nhưng có gì đó mặn mà lắm. Mình thích cái phong cách đó. Nó xưa cũ... uh chị cũng có con rùi mà.

Ảnh minh họa

Rủ rê mãi vãn không được gặp. Hết xem phim lại đến cafe, đến khi rủ đi khều ốc mới đc. Thiệt tình phụ nữ ... khó hiểu.

Ngồi uống hết 1 chai Tiger thì chị đến với 2 người bạn. Và bắt đầu tàn sát các thể loại ốc, sò... 4 chai tiger cũng đã hết. Chị chỉ uống nc ngọt thôi mà sao mặt đỏ ửng. Giờ mới thấy chị trắng... làn da trắng mượt. Ực... say.

Giờ tôi muốn hát... thế là kéo nhau đi. Hát hò tưng bừng trong cái quán vắng ... tôi uống đến chai thứ 7 rùi. Giờ thì chỉ muốn lột áo mà nhảy vô tắm thui. Sài Gòn nóng kinh khủng... thêm chị cứ phơi phới thế kia tôi càng khủng hoảng.

23h chia tay chị về nhà thẳng cẳng đến sáng. Nhận được tin nhắn của chị. Tôi thấy khoảng cách dường như rút ngắn hơn nhiều rùi.

Vẫn cứ tin nhắn qua lại, công việc khiến tôi chẳng thể hẹn chị đc. Thế rùi chị nhắn chị sẽ về quê luôn không lên nữa.

Tui rơi xuống cái bịch. Chuyện gì thế này ?

- Tối nay mình gặp nhau nhé chị ?
- Chị đi chơi với bạn về hơi trễ.
- Em đợi...

Làm ra, tôi chạy thẳng về tắm rửa chờ gặp chị.

- Mua cho chị ổ bánh mì nhé.
- Hôm nay uống 1 lon bia với em nhé.
- Uh mua tiger bạc nhé.

Chạy đến lò bánh mì quen thuộc, nó đã ở đây từ lúc tôi 10t. Từ xe bánh mì giờ đã thành lò bánh lớn nhất khu.

Ghé Circle K mua bia, nc suối... với tay lấy luôn hộp bcs dâu. Không bít tối nay sẽ đi đến đâu... kệ, chuản bị cho chắc. Suy nghĩ lung tung... con bé thu ngân liếc nhìn mình.

Chị mở cửa, mình thấy làn da chị sẫm hơn hồi trước.

- Chị đi biển à ?
- Đâu có. Sao em hỏi vậy ?
- Em thấy chị đen hơn hồi mới gặp.
- À chị uống bia nên người nó nóng, da đỏ hết cả lên.
- Chị uống nhìu rùi hả ?
- 10 chai...
- Ghê nhỉ !

Ngồi ở bàn 2 chị em trò chuyện. Thời gian cứ trôi qua chầm chậm. Thấy chị có vẻ nóng, da mặt đỏ ửng cả lên. Tôi chạy đi mua 2 cái mặt nạ nha đam cho chị đắp.

- Có đỡ hơn không chị ?
- Dễ chịu hơn hẳn.

Những câu chuyện lại tiếp tục... tôi uống đến lon thứ 2, người cũng lâng lâng.

- Chị nóng wá đi ngâm người chút.
- Dạ...

Giờ tôi mới để ý... chị mặc bộ đồ màu đen, chiếc quần jean ngắn và áo ren khoét sâu nơi cổ...

Tiếng nước chảy róc rách, tiếng khua nước... khiến thính giác tôi căng lên, loạn xạ, cảnh tượng mờ ảo xuất hiện trong đầu...

Đứng dậy đi ra cửa rít điếu thuốc lấy lại bình tĩnh. Sau lưng âm thanh của vòi sen vang lên...

Chị bước ra vãn trong bộ đồ đen.
- Em đi tắm đi. Chị hơi mệt nằm một chút.
- Dạ...

Bước vào phòng tắm, mở vòi sen xả lên người. Dòng nước mát làm dịu đi cái nóng trong người, khiến đầu óc tỉnh táo hơn. Hít một hơi sâu vào lồng ngực... mặc bộ đồ lại rùi đi ra.

Chị đang nhắm mắt nằm trên giường, hơi thở đều đều... ngực chị phập phồng. Tôi lại ghế ngồi nhìn chị ngủ. Chị đẹp thật, cảm giác như khi sáng đi làm đói mà ăn hộp xôi mặn vậy.

- Lên đây nằm ngủ nè.
- Dạ...

Leo lên giường nằm, cánh chị 1 khoảng... nhưng mùi hương đó... chỉ 2 gang tay thôi. Cái gáy chị ở đó, ngay trước mắt tôi. Chị mở nhạc... Quang Dũng đang hát.

Hơi thở của tôi phà vào làn da trắng nơi gáy chị... chị trở mình.

- Trời nóng wá...
- Dạ... cho em ôm chị nhé.
- ...

Đưa tay qua ôm lấy chị, làn da mát lạnh nơi eo bụng... bờ vai trắng ngần ở ngay cằm tôi. Đặt lên đó 1 nụ hôn... Chị vẫn nằm im.

- Mai chị đi sớm...
- Dạ...

Rồi những nụ hôn trao nhau, những bộ đồ được đặt qua một bên, những cái vuốt ve dọc lưng, những lúc nhìn vào đôi mắt nhau mà mỉm cười... lưỡi đi du lịch khắp nơi, môi chạm vào môi ngọt ngào.

Chị nhắm mắt... miệng mấp máy phát ra tiếng vọng... như gọi tôi. Hơi thở càng lúc càng gấp gáp... con suối nhỏ đã tuôn trào, cơ thể chị gồng cứng lại, 2 tay xoa xoa mái tóc tôi.

- Ghê thiệt, thế này thì chết mấy cô.
- Hì hì...
- Em lấy đồ đi.

Chị chậm rãi xé ra và mặc vào cho tôi, rồi kéo tôi lại gần nằm đè lên chị.

Từ từ từng chút một, từng chút một... ôi nóng... ôi ấm... nó đang bị bóp nghẹt, nó cảm thấy được những ngấn thịt đang co bóp... Tay bấu víu lấy lấy ngực chị... chiếc giường đang rung rinh mỗi lúc một nhanh.

- 1 con cừu 2 con cừu 3 con cừu... - vừa hít thật sâu vừa đếm cừu.

Chị cười, 2 tay ôm lấy tôi vuốt ve lưng dọc xuống hông.

Mỗi khi giường rung lên thì chị cũng rên nhẹ theo nhịp... mỗi lúc 1 nhanh... chị bóp chặt lấy tôi khiến ngộp thở.

Nhào lên ôm lấy chị trọn vào lồng ngực nhỏ bé của mình, thì thầm... Em nhớ chị lắm !

Mọi thứ tuôn trào trong hơi thở gấp gáp... rùi không gian im lặng, 2 cơ thể vẫn ôm lấy nhau như tiếc nuối thời khắc cuối cùng...

Tôi nhớ chị lắm... giờ vẫn nhớ cảm xúc đấy. Chỉ bình dị đến thường mà không hiểu sao tôi vãn nhớ.

Đừng quên em nhé chị.

Sài Gòn không mưa 2016 - Cafesaigon

Xem thêm: Nhật ký mây mưa số 2

Đưa tay qua ôm lấy chị, làn da mát lạnh nơi eo bụng... bờ vai trắng ngần ở ngay cằm tôi. Đặt lên đó 1 nụ hôn... Chị vẫn nằm im.