Tôi òa khóc giữa quán, bao nhiêu người nhìn tôi bỏ chạy ra ngoài. Tôi cứ chạy, chạy mãi không biết định đi đâu rồi gục bên gốc cây ngồi khóc nức nở. Tại sao lại như vậy, là cô ấy lừa tôi.

Trong cơn say chuếnh choáng, tôi và người bạn rủ nhau đi uống cà phê. Đó là lần đầu tiên tôi thấy mình uống nhiều rượu như vậy. Vì đó là lần tôi cảm thấy tuyệt vọng trong chuyện tình cảm, chưa từng đau khổ như thế. Và chỉ có người bạn gái thân ấy mới có thể giúp tôi khỏa lấp nỗi buồn. Ngoài người yêu, đó chính là người tôi tin tưởng nhất ở nơi đất khách quê người, vất vả lập nghiệp, kiếm từng đồng sinh sống.

Anh nói yêu em, em rất vui nhưng lúc nào cũng cảm thấy bất an. Em sợ anh bị những người con gái khác lôi kéo, sợ một ngày nào đó anh lại phản bội em.

Em yêu anh, một lần nữa, em muốn nói, đó là tình yêu chân thành, có thể hi sinh cả bản thân mình. Có lẽ, anh chưa thực sự hiểu được trái tim yếu mềm của người con gái. Anh chưa thể cảm nhận được khi yêu họ chấp nhận nhiều như thế nào. Em đã yêu anh và nguyện dành cả đời này vì anh. Em tin, tình yêu chân thành của mình sẽ khiến anh nhận ra, ai mới là người quan trọng trong cuộc đời này.

Những thú vui ngoài kia, những cô gái khác có thể đẹp hơn em, nhưng căn bản, em mới là người gắn bó, trao gửi yêu thương, là người đến trước.

Cả một tuần sau đó mình đâm ghét cái máy nghe trộm...

Nó làm mình tổn hại tinh thần ghê gớm, cứ đêm đến là lại thất thểu chạy xuống nghe lén, rồi lại chạy lên tự xử, có đêm 2 ông bà không làm gì, chỉ coi phim làm mình đứng mỏi cả chân cẳng. Trong người thì bức bối không chịu được mặc dù tự xử nhưng sau 1,2 tiếng là đâu hoàn đó cứ nghĩ đến chị trong đầu.

Mình cũng thiếp đi trong mộng mị....

Tỉnh dậy chị đã đi đâu mất, mở máy thì chị nhắn là chị phải lên công ty giải quyết công việc. Mình thì lỡ xin nghỉ ốm rồi, nằm lăn ra giường ngủ tiếp.

3h chiều

Giật mình tỉnh dậy, trời, ngủ từ 10h sáng tới giờ, tỉnh dậy mấy cuộc gọi nhỡ của chị

Chắc chị gọi không được nên nhắn tin tiếp, đi đón 2 đứa và nấu ăn dùm chị, chị về trễ

Thế là lật đậy thay đồ đi ra siêu thị mua ít thịt bò và khoai tây về

Hôm nay mình sẽ nấu mon bò bitet khoai tây cho cả nhà

Đi chợ về xong, ướp thịt bò và cắt khoai tây xong để đó chạy đi đón 2 đứa nhóc về.

Về tới nhà cũng hơn 5h chiều, cho 2 đứa nhóc xem phim hoạt hình, mình vào bếp nấu ít cơm và chiên khoai tây sơ trước đợi chị về rồi chiên lại lần nữa rồi ăn luôn

Cưới được 3 năm, mới có với nhau 1 mặt con, mà em đã than thở: “Em chán, nhiều lúc chỉ muốn ngoại tình!”. Anh biết vì sao không?


Cũng phải, ngày yêu nhau, chồng em bảnh bao, ga lăng bao nhiêu, bây giờ cưới nhau về, anh ấy đơn giản chỉ là một gã đàn ông sống cùng nhà. Ở nhà thì ăn mặc lôi thôi lếch thếch, lại chẳng biết sạch bẩn là gì. Ngày trước chau chuốt bao nhiêu, giờ úi xùi bấy nhiêu, chỉ khi nào đi ra đường mới gào lên: “Vợ ơi, ủi cho anh bộ đồ”. Không hiểu sao không tự ủi, mà lại phải kêu vợ. Việc gì cũng đến tay vợ.

Ngày còn yêu (tức chưa cưới, chứ không hẳn bây giờ đã hết yêu), người đàn ông ấy chiều em hết nước hết cái. Anh ấy cư xử nhẹ nhàng với em, nhẫn nhịn và chịu đựng em như nhịn cơm sống. Em thích gì là anh chiều ngay tắp lự. Bây giờ anh chỉ là gã đàn ông bình thường thôi với tất cả những thói hư tật xấu mà không cần che đậy gì. Đã thế, chuyện chiều vợ là chuyện xưa rồi, đã “tuyệt chủng” từ khi em sinh đứa con đầu lòng.

Ảnh minh họa

Ngày còn yêu, em nào biết anh ấy cũng lười vô đối. Em chỉ thấy khi nào ghé thăm nhà, phòng anh cũng sạch như lau như li, giường chiếu thơm tho, quần áo treo ngay ngắn phẳng lì trong tủ. Thế mà bây giờ, anh ấy hết giờ làm là trở về nhà xem tivi, nằm gác chân đọc báo. Quần áo khô không thèm dọn, huống chi đến ủi. Cơm nước đã có vợ lo, anh chỉ chờ vợ gọi xuống ăn cơm. Nếu vợ càm ràm, anh ấy lại tính đến hướng thuê người giúp việc. Không phải em kỹ tính hay không ưa gì người giúp việc, mà là em không muốn có người lạ trong nhà mình, mất tự do.

MARI themes

Được tạo bởi Blogger.